Trang chủ » David Beckham: Người vẽ những đường cong
David Beckham: Người vẽ những đường cong
Số 7 sau lưng Beckham chính là biểu tượng ở Old Trafford. Thứ biểu tượng tạo nên niềm vinh dự to lớn cũng như áp lực khủng khiếp cho bất kỳ một cầu thủ nào tiếp quản.
David Robert Joseph Beckham sinh ngày 2 tháng 5 năm 1975 tại khu vực Leytonstone của London, Anh. Cha anh làm đầu bếp và mẹ anh làm thợ tóc. Sống trong gia đình gồm có 1 chị và 1 em gái, tuổi thơ của Beckham để lại nhiều điều đáng nhớ.
David Beckham học tại trường tiểu học Chase Lane, sau đó theo học tại trường trung học quận Chingford. Tuy nhiên, trong suốt thời thơ ấu anh lại không quan tâm nhiều đến việc học, điều anh quan tâm nhất chính là niềm đam mê với trái bóng. Khi còn nhỏ, Beckham từng chơi cho một đội bóng địa phương gọi là Ridgeway Rovers.
David Beckham đã từng trải nghiệm tại một số câu lạc bộ như Norwich City và Leyton Orient trước khi tham dự câu lạc bộ bóng đá Tottenham Hotspur. Anh cũng chơi cho đội Brimsdown Rovers và giành được nhiều thành tựu trong thời gian đó. Tuy nhiên, cuộc sống của anh thực sự thay đổi khi anh được nhận vào đào tạo tại Manchester United vào năm 1991.
“Kể từ thời khắc đầu tiên chạm vào trái bóng, David Beckham đã luôn nỗ lực không ngừng để trở thành cầu thủ xuất sắc nhất có thể với tài năng của cậu ấy”. Đó là lời mở đầu của Sir Alex Ferguson trong chương V cuốn tự truyện của mình, một chương mà ông dành riêng cho cậu học trò nổi tiếng. Đúng vậy, Beckham không phải là một gã bảnh chọe chỉ biết làm đỏm và sống như một ông hoàng trong dinh cơ khổng lồ của mình. Với những người yêu mến tài năng của Becks, họ sẽ chỉ nhớ tới hình ảnh một cậu nhóc 10 tuổi đam mê đá bóng một cách cuồng nhiệt mà thôi.
David Beckham đặt bút ký hợp đồng với Manchester United để đến câu lạc bộ thực tập và anh là một trong những thành viên của thế hệ vàng năm 1992 cùng với Ryan Giggs, Nicky Butt, Paul Scholes và anh em nhà Neville.
Năm 1992, David Beckham cùng những người đồng đội đồng trang lứa giành chiến thắng ở cúp FA cấp độ trẻ và không lâu sau đó, anh chính thức ký hợp đồng chuyên nghiệp với Manchester United vào đầu năm 1993. Mùa giải 1995/96, David Beckham quay trở về Old Trafford sau một thời gian đến Preston North End tích lũy kinh nghiệm và đó cũng là mùa giải thành công khi câu lạc bộ đã trở lại với ngôi vương Premier League. Về phương diện cá nhân, màn trình diễn của chàng tiền vệ trẻ cũng ở mức đủ để khiến các cổ động viên nuôi nấng hy vọng về sự tỏa sáng của anh trong tương lai.
Quay lại bối cảnh cuối mùa giải 1994/95, khi những cầu thủ giàu kinh nghiệm của câu lạc bộ như Paul Ince, Mark Hughes và Kanchelskis rời Old Trafford, huấn luyện viên Alex Ferguson đã quyết đinh đặt trọn niềm tin vào lứa học trò 1992 và đó là một trong những quyết định sáng suốt nhất cuộc đời ông. David Beckham ngay lập tức chứng tỏ được tài năng của mình khi anh được thi đấu ở vị trí tiền vệ cánh phải và anh cũng trở thành chân chuyền chủ lực của Manchester United với những đường kiến tạo quan trọng giúp câu lạc bộ chiến thắng.
Đầu mùa giải 1996/97, David Beckham được trao chiếc áo số 10 mà Mark Hughes để lại và đồng thời anh đánh dấu bước chuyển sự nghiệp bằng một trong những bằng thắng biểu tưởng của Premier League trên sân vận động Wimbledon. Ngày 17/8/1996 chứng kiến một trong những siêu phẩm nổi tiếng nhất của Premier League và cũng là dấu mốc để người hâm mộ biết đến cái tên David Beckham. Nhận bóng từ Brian McClair, Becks chỉ cần một tích tắc để nhận thấy thủ môn Neil Sullivan của Wimbledon đang lên quá cao. Ngay lập tức sau đó là một pha chặt bóng vừa vặn, một đường cong mềm mại được vẽ lên không trung trước khi trái bóng nằm gọn trong lưới. Các mặt báo ngày hôm sau tràn ngập hình ảnh của Becks, và kèm theo đó là những ý kiến trái chiều. Rất nhiều người cho rằng đó chỉ là một pha bóng may mắn, bởi nó đòi hỏi những kỹ năng phức tạp, điều gần như không thể có ở một cầu thủ mới chỉ 21 tuổi. Nhưng họ không biết rằng anh đã tập luyện gian khổ như thế nào để biến điều ngẫu nhiên ấy thành bản năng của mình.
Suốt phần còn lại của mùa giải 1996/97, Beckham là sự lựa chọn ưu tiên của Sir Alex và số 10 mới của đội bóng đã đóng góp không nhỏ vào chiếp cúp vô địch Premier League năm đó. Kết thúc mùa giải 1996/97, Eric Cantona tuyên bố giải nghệ bởi lý do đậm chất “Cantona” – ông không còn tìm thấy niềm hứng khởi chơi bóng nữa. Dĩ nhiên, với một người như Cantona thì không ai có thể cản nổi và một lần nữa, Sir Alex phải tìm đến sự thay thế – David Beckham sẽ mặc chiếc áo số 7 huyền thoại.
Nhiều người cho rằng Becks chậm chạp, ít kỹ năng xử lý các tình huống khó, không thể rê dắt, dứt điểm bóng sống thuộc dạng trung bình, chỉ thuận một chân, thể lực tầm thường. Nhưng với với sự khổ luyện và một đam mê mãnh liệt, anh đã xóa tan mọi định kiến. Cuốn tự truyện nổi tiếng “Managing my Life” của Sir Alex Ferguson miêu tả Becks là một cầu thủ cực kỳ giàu thể lực và dẻo dai. Hẳn nhiều người sẽ bất ngờ khi biết, Sir Alex đánh giá cao thể lực của Becks hơn bất kỳ thành viên nào của thế hệ 92 huyền thoại.
Điều này được thêm Marcus du Sautoy – giáo sư toán học, giảng viên đại học Oxford – xác nhận trong công trình nghiên cứu về Becks. Vị giáo sư này cho biết, Becks là cầu thủ hiếm khi chỉ sử dụng một lực chuyển động cơ thể rất nhỏ nhưng lại tạo ra được lực chạm vào trái bóng vô cùng lớn. Điều đó lý giải tại sao những đường chuyền dài đôi khi lên tới 70 mét của Becks được thực hiện mà anh gần như không phải lấy đà.
Các cầu thủ khác trưởng thành từ việc gọt dũa bản năng, từ rườm ra đến đơn giản, từ hoang dã đến có tổ chức, Becks dường như không theo quy luật đó, ngay từ đầu anh đã luôn chỉn chu với từng pha bóng rất tự nhiên, như cái cách anh mang trên mình bộ vest lịch lãm đã được cắt tỉa khéo léo những chi tiết thừa vậy. Một quý ông trên sân cỏ, đó là Becks.
Becks tự tin, chủ động và thoải mái khi có bóng, làm những động tác mộc mạc và gọn gàng nhất với trái bóng, thời gian tiết kiệm được anh làm chủ tầm quan sát của mình và đọc tình huống nhanh nhạy, cuối cùng những quyết định sắc bén được đưa ra với tốc độ ánh sáng. Khi một tiền vệ biết lúc nào thì chuyển từ tấn công qua phòng ngự, lúc nào thì chuyển từ phòng ngự qua tấn công và góp phần biến mọi tình huống tấn công của đội nhà trở nên nguy hiểm thì không ai có thể đòi hỏi gì hơn ở anh ta nữa. Becks làm nhiều hơn thế. Những pha bọc lót và chồng biên mẫu mực ở hành lang cánh phải khiến cho lần đầu tiên người ta gọi 2 cầu thủ thi đấu ở 2 tuyến khác nhau Gary Neville – David Beckham là một cặp bài trùng. Và phải chăng đó là lý do Garry kém nổi bật đi khi phía trước anh không còn là tấm lưng thân thuộc của Becks!? Khi có Becks, nhiệm vụ của các tiền đạo luôn dễ dàng, giơ tay ra hiệu và bằng cách nào đó Becks đặt quả bóng ngay trên đầu trong tư thế thuận lợi nhất.
Tạt bóng như Beck là điều giờ nhiều người làm được. Nhưng sút phạt như Beck thì rất khó. Đây là đặc sản, một thứ vũ khí thương hiệu làm nên thương hiệu của tiền vệ hào hoa này. Becks sẽ cứa lòng để bóng đi vừa vặn phía trên hàng rào và găm vào góc chết. Nếu thủ môn dự định bắt bài theo hướng đó, được thôi, Becks sẽ hơi mở lòng bàn chân để đưa bóng đi theo hướng ngược lại, cũng lại là góc hiểm nhất. Bóng được dồn ra biên phải ấy à? Có lẽ không cần phải xem nữa đâu, kiểu gì cũng là một đường vòng cung quả chuối cho tiền đạo băng cắt ấy mà. Dù là Andy Cole, Dwight Yorke, Teddy Sheringham, Ole Solskjaer hay Ruud Van Nistelrooy cũng thế thôi. Bóng sẽ đi không chệch một ly và cuối cùng nằm ngoan ngoãn trong lưới.
Anh trở thành một phần không thể thiếu của ManUnited từ những năm 1990, thời điểm đội bóng thống trị bóng đá Anh và năm 1999 anh đã giúp đội giành chiến thắng 3 lần liên tiếp: Premier League, FA CUP và UEFA Champions League. Beckham đã trở thành một trong những tiền vệ hàng đầu thế giới trong thời gian 8 năm ở Manchester United. Anh đã ghi bàn trong 262 trận và giành 6 huy chương Premier League.
Năm 1998, David Beckham chơi cho đội tuyển Anh tại World Cup ở Pháp và ghi một bàn thắng trong trận đấu với Colombia. Tuy nhiên, World Cup đã kết thúc trong nước mắt khi Beckham bị đuổi khỏi vòng 16 và đội tuyển Anh bị đánh bại khỏi giải đấu. Những người hâm mộ bóng đá Anh hẳn còn nhớ như in bi kịch của Beckham ở France 98. Chiếc thẻ đỏ oan nghiệt của Becks sau pha trả đũa Diego Simeone được cho là nguyên nhân dẫn tới thất bại của tuyển Anh trước Argentina. Dư luận chĩa mũi dùi công kích vào chàng trai 23 tuổi như một hệ quả tất yếu khi niềm hy vọng đang lên cao, và Becks bỗng chốc trở thành tội đồ của cả dân tộc.
Tuy nhiên, câu chuyện này chỉ tô vẽ lên huyền thoại của anh, về một cầu thủ đẳng cấp, mẫu mực và đầy tính chuyên nghiệp. Từ một kẻ tội đồ, anh lầm lũi làm công việc của mình để dần chinh phục trái tim của NHM khi có cú sút phạt thần sầu để đưa tuyển Anh tham dự VCK World Cup 2002, trở thành một trong các thủ quân vĩ đại nhất của Tam Sư và làm một huyền thoại đích thực của MU.
Cái ngày Beckham chấm dứt sự nghiệp cầu thủ, anh lại khóc. Những người Paris đã đứng dậy vỗ tay cho anh, những người Madrid hẳn cũng sẽ dành những lời tri ân cho con người ấy. Nhưng chỉ có ở Manchester, người ta mới khóc cùng anh thôi. Cho đến cuối cùng thì Old Trafford vẫn lưu giữ nhiều khoảnh khắc thiên tài của anh nhất, và hẳn nhiều người vẫn ước ao được nhìn thấy anh vung tay và tung ra một đường cong ngọt bén để những Cole, Yorke hay Nistelrooy băng xuống dứt điểm. Người hâm mộ đã có Ronaldo như một sự kế thừa xứng đáng cho chiếc áo số 7 của anh, nhưng những đường cong của anh vẫn chưa có ai nối nghiệp
Bài viết cùng chuyên mục
-
Hướng dẫn cách đăng nhập 188Bet trên điện thoại và máy tính
By : admin25-06-2024 -
Thổ Nhĩ Kỳ vs Armenia – Soi kèo hôm nay 01h45 09/09/2023 – Vòng loại Euro 2024
By : admin06-09-2023 -
Cách bắt kèo bóng đá qua mạng an toàn không phải ai cũng biết
By : Cont_Min02-03-2023