Alvaro Recoba: Tài năng hơn cả ” Người ngoài hành tinh “

Alvaro Recoba từng đươc coi sở hữu tài năng hơn cả ‘Người ngoài hành tinh’ Ronaldo. Nhưng chấn thương và sự thiếu chuyên nghiệp đã khiến anh trở thành ‘cầu thủ suýt vĩ đại’.

Álvaro Alexander Recoba sinh vào 3/1976 (bằng tuổi với Ronaldo) và trải qua một tuổi ấu thơ đầy vất vả dưới chế độ độc tài ở Uruguay khi đó. Anh gia nhập đội bóng địa phương của Montevideo là Danubio từ khi còn nhỏ và đến năm 17 tuổi có màn ra mắt đầu tiên (thời điểm mà Ronaldo đã làm mưa làm gió tại Brazil và đang hướng đến Châu Âu).

Trong 2 năm đầu tiên ở đội một Danubio, Recoba ghi 11 bàn thắng sau 34 trận đấu ở giải VĐQG Urruguay trước khi chuyển tới Nacional (CLB đã đào tạo ra Diego Forlan và Luis Suarez sau này). Tiếp tục trưởng thành vượt bậc, tỉ lệ bàn thắng của anh cứ thế tăng lên. Trong khoảng thời gian 1996/97, anh có 17 pha lập công nhưng mãi khi bước sang tuổi 21, tên tuổi của anh mới được các CLB Châu Âu biết đến.

Cựu cầu thủ Sandro Mazzola – thành viên của đội hình Inter huyền thoại thập niên 1960 – bắt đầu chú ý tới tài năng của Recoba khi xem anh chơi cho Nacional.  Ông sau đó đã giới thiệu tiền đạo này cho Moratti (chủ tịch CLB Inter Milan). Tận mắt chứng kiến xem pha độc diễn siêu đẳng mà Recoba rê bóng từ phần sân nhà qua cả thủ môn đối phương để lập công, Moratti đã đưa anh về Italia cùng năm chiêu mộ ‘Người ngoài hành tinh’ Ronaldo.

Dù kém danh tiếng và chìm ngỉm dưới hàng siêu sao của Inter Milan năm ấy, anh lại là người để lại ấn tượng lớn nhất. Ngày 31/8/1997, cả thế giới dõi theo trận đấu đầu tiên của Ronaldo cho Inter, đối đầu với Brescia. Mọi ánh mắt của CĐV đều dõi theo ‘Người ngoài hành tinh’ mỗi khi anh chạm bóng.

Vào phút 73, Dario Hubner bất ngờ mở tỷ số cho Brescia và khiến Inter rơi vào bế. Trong nỗ lực có bàn thắng khi Ronldo đã bị khóa quá chặt, HLV Luigi Simoni đưa vào sân một tân binh Nam Mỹ khác: Recoba.

Tám phút sau khi vào thay Maurizio Ganz và khi thời gian còn lại chỉ là 10 phút, nhận đường chuyền từ Benoît Cauet, Recoba tung một cú sút quyết đoán vào góc cao khung thành từ khoảng cách khoảng 27m.

Tiếp đà hưng phấn, năm phút sau, cho Nerazzurri được hưởng một quả đá phạt có cự ly khoảng 32m và không ai khác, chính Recoba là người được giao trọng trách thực hiện cú đá này. Anh vẽ một đường cong qua hàng rào, bóng bay vào lưới.

Cả sân Meazza như vỡ oà vì hạnh phúc. Ngay cả thủ môn Gianluca Pagliuca cũng phải chạy lên để chúc mừng người đồng đội mới. Sau hai bàn thắng ra mắt đầy ấn tượng cho Inter Milan, Recoba không để lại quá nhiều ấn và mờ nhạt hoàn toàn trong hành trình đua chức vô địch với Juve năm đó. Recoba chỉ thêm một lần ghi bàn tại Serie A và bị đem cho Venezia mượn mùa giải sau đó.

Sang mùa 1998-1999, Recoba dần bắt nhịp với môi trường Serie A, khi ghi 11 bàn và chín pha kiến tạo, giúp Venezia trụ hạng. Phong độ ấy giúp anh được trở lại Inter, trong triều đại của tân HLV Marcelo Lippi.

Mùa giải 1999/2000, Recoba trở lại Mezza và lúc này anh đã trở thành một gương mặt thường xuyên được thi đấu dưới thời Lippi với tổng số 27 lần ra sân trong khuôn khổ Serie A. Đáng chú ý, sau ngày 27 tháng 11, anh đã không bỏ lỡ một trận đấu nào và bắt đầu được coi là thành phần quan trọng bậc nhất của đội bóng.

Với gương mặt đậm nét Á Đông của mình, anh được CĐV đặt biệt danh El Chino. Bằng cái chân trái ma thuật ấy, El Chino luôn sẵn sàng vẽ nên những đường cong hoàn hảo nhất, những kiệt tác lãng mạn nhất giữa bầu trời Calcio. Những cú sút xa và căng cứ như thể muốn trừng phạt thủ môn đối phương và những pha rê rắt điệu nghệ cùng các đường chuyền dài như đặt mang thương hiệu Recoba.

Chủ tịch Moratti thì phát cuồng với những bước chạy làm khuynh đảo biết bao hàng phòng ngự của anh và đã biến tiền đạo này thành cầu thủ nhận lương cao hàng đầu thế giới khi đó (2 triệu USD/năm).

Tuy nhiên, Recoba thì vẫn chẳng thể thăng tiến được bao xa khi đá lúc hay lúc dở. Anh vẫn có những khoảnh khắc thiên tài khiến khán giả phát cuồng, nhưng hiếm khi duy trì được phong độ cao do những chấn thương dai dẳng và cả những yếu tố về sự chuyên nghiệp.

“Ở trường có những môn học mà bạn sẽ thích, có những môn thì không. Tập luyện chính là món tôi không ưa”. Đồng đội tại Inter Juan Sebastian Veron thậm chí còn khẳng định: “Lý do duy nhất mà Alvaro không trở thành cầu thủ hay nhất thế giới chỉ vì cậu ấy… không muốn”.

“Cậu ta hơi lười biếng và thiếu sự ổn định để trở thành một trong những cầu thủ hàng đầu thế giới. Nhưng Recoba có thể tạo đột biến bất cứ lúc nào trong trận đấu. Cậu ta có thể chỉ xuất hiện trong 10 phút cuối trận và lập hattrick để quyết định trận đấu”, Chủ tịch của Inter nêu ra lí do ông vẫn yêu mến Recoba.

Tháng 6/2001, cầu thủ người Uruguay bị Liên đoàn bóng đá Italia cấm thi đấu mà nguyên do cũng bởi anh và một vài cầu thủ Nam Mỹ khác đã sử dụng hộ chiếu giả nhằm vượt quá giới hạn đăng kí cầu thủ nước ngoài. May cho Recoba là lệnh cấm cả mùa ban đầu đã được giảm xuống còn bốn tháng sau khi kháng cáo và cho phép anh trở lại sân cỏ vào tháng 12/2001.

Sau sự ra đi của Ronaldo, Recoba chẳng hề cáng đáng nổi hàng công của Inter Milan. Anh vẫn giữ trong mình một chất nghệ sĩ lập dĩ, đã ghi bàn là tuyệt phẩm, chất lượng hơn số lượng. Nhưng vào một ngày uể oải không có cảm hứng chơi bóng, anh chống đối HLV và thi đấu như một cầu thủ tầm trung.

Thế nhưng, Chủ tịch của Moratti vẫn yêu mến anh đến điên dại: “Recoba chính là bóng đá. Cậu ấy không phải một người bình thường. Tôi yêu mến Recoba hơn cả Ronaldo bởi vì cậu ấy luôn mang đến cho tôi niềm hạnh phúc và sự bất ngờ mỗi khi xem bóng đá”.

Sự đi xuống của sự nghiệp Recoba được thể hiện rõ nét trong mùa giải 2006/2007. Sau sự sụp đổ của hai đại kình địch Juve và Milan, Inter thống trị Serie A, giành được 97 điểm bỏ cách đội xếp thứ hai là Roma 22 điểm và chỉ thua một trận duy nhất. Nhưng riêng El Chino, anh chỉ có 15 lần ra sân ở cả Serie A và Champions League, ghi một bàn thắng duy nhất.

Anh chấp nhận mình là kẻ hết thời, gia nhập đội bóng ở Hy Lạp và dần chìm nghỉm tại quê nhà những năm tháng cuối sự nghiệp.

Dường như, nhìn vào sự nghiệp Recoba, người ta thấy một sự hụt hẫng. Tài năng có thừa nhưng số phận kém may mắn đã cướp đi của El Chino những ánh hào quang đáng ra anh phải được nhận.

Năm 2003, Guardian thậm chí còn gọi Recoba là “ngôi sao suýt-vĩ-đại số một”. Tờ báo này lý giải: “Ruud van Nistelrooy và Raul là những cầu thủ trái ngược với định nghĩa của một cầu thủ suýt-vĩ-đại. Họ không có kỹ năng trời phú như Recoba, nhưng lại sở hữu cái đầu của những nhà vô địch. Họ thông minh, sẵn sàng chiến đấu, có kỷ luật và luôn cố gắng biến những kỹ năng mình có thành hoàn hảo. Nếu Recoba có được thái độ của Van Nistelrooy, Raul hay Roy Keane, anh ta có thể trở thành cầu thủ hay nhất kể từ thời Maradona. Nhưng đó là một chữ ‘Nếu’ rất lớn”.

Phát biểu sau trận đấu giã từ sự nghiệp quần đùi áo số của mình, anh tự nhận xét:

“Tôi may mắn vì được thi đấu cùng với rất nhiều nhà vô địch và tôi sẽ mãi mãi biết ơn. Trong suốt sự nghiệp của mình tôi luôn cảm thấy hạnh phúc vì tôi được thực hiện sở thích cũng chính là công việc của mình, và tôi luôn chỉ muốn làm mọi người vui vẻ. Tôi không có gì phải hối tiếc.”

Bài viết cùng chuyên mục