Ferran Torres: Chàng trai táo bạo và có tham vọng lớn

Theo thói quen thông thường trong việc làm content về một cầu thủ như Ferran Torres, người ta sẽ nhờ đến một đồng đội cũ mô tả anh giỏi đến thế nào, cách mà anh tạo ra ảnh hưởng lên tập thể ngay lập tức và rằng tât cả mọi người đều biết anh sẽ trở thành một ngôi sao lớn ngay từ những ngày mới tiếp xúc.

Đương nhiên, chắc chắn sẽ có cả những chia sẻ về cách mà anh thể hiện trong màn debut. Mặc dù vậy, mọi chuyện không phải lúc nào cũng diễn ra như bạn mong đợi. “Thành thật mà nói, tôi chẳng nhớ gì cả,” một thành viên của đội Valencia CF Mestalla vào ngày cậu bé Torres 16 tuổi chơi trận đấu đầu tiên cùng họ tại giải hạng ba của Tây Ban Nha, thất bại 2-0 trước Mallorca B vào tháng 10 năm 2016, cho biết.

Phải chăng Torres lúc đó không phải là một gương mặt đặc biệt nổi bật? “Không phải vậy,” người cựu đồng đội kia nói, và sau đó bật cười. “Torres có vẻ là một cậu bé ngoan, trầm tính. Thể hiện rất ấn tượng trong các buổi tập. Tôi nhớ rõ điều đó. Nhưng công bằng mà nói, cậu ấy đã không gắn bó với chúng tôi lâu.” Torres đã thăng tiến với một tốc độ cực kỳ nhanh:

Chẳng bao lâu sau khi trở thành thành viên của Mestalla – đội B của Valencia – bởi một động thái đẩy nhanh tiến độ, anh cũng đã rất nhanh chóng được đưa lên đội một. Tiền đạo người Tây Ban Nha từ lâu đã được xác định là tài năng trẻ sáng giá nhất tại một học viện sở hữu thành tích “sản xuất” cực kỳ ấn tượng, bao gồm Jordi Alba, Isco và người mà Torres đã vô cùng ngưỡng mộ khi còn nhỏ, đồng thời đang kế thừa chiếc áo số 21 của nhân vật này tại Manchester City: David Silva.

“Nếu nhìn vào xu hướng trong quá khứ, anh sẽ thấy chúng tôi có rất nhiều cầu thủ được đưa lên đội một, và hiện tại đang có khoảng 24, 25 cầu thủ được phát triển tại Valencia chơi bóng ở 5 giải vô địch quốc gia hàng đầu châu Âu,” Giám đốc học viện, Sean Bai, chia sẻ. Một nghiên cứu của CIES Football Observatory đã cho thấy, chỉ có 4 câu lạc bộ thuộc 5 giải vô địch hàng đầu châu Âu sản xuất ra nhiều cầu thủ chuyên nghiệp hơn Valencia.

Khía cạnh này là trọng tâm trong cấu trúc của họ, và thậm chí vào thời điểm hiện tại còn đang trở nên quan trọng hơn bao giờ hết: Đó là bản sắc của họ, và vai trò của nó phục vụ cho cả mặt kinh tế lẫn bóng đá, một “nguồn thu nhập tái tạo” – không chỉ là về những tài năng. Trên thực tế, nó còn là một cứu cánh. Vào mùa hè này, có đến 5 cầu thủ luôn chắc suất trong đội hình xuất trận đã rời Valencia; không hề có một sự thay thế nào được mang về cả, khiến huấn luyện viên trưởng Javi Garcia đề nghị từ chức. Tiền bạc tăng lên nhờ những thương vụ bán trụ cột, quỹ lương được cắt giảm, và các cầu thủ trẻ được đưa lên đội một để lấp vào những khoảng trống bị bỏ lại. Khi Valencia đối đầu với Huesca ở mùa giải này, có đến 6 trong số 11 cầu thủ xuất trận của họ là những “sản phẩm” của học viện, mặc dù Carlos Soler – người từng sát cánh cùng Torres trong trận đấu diễn ra tại Paterna được đề cập ở đầu bài viết – đã vắng mặt.

Trong số các thương vụ bán người, Torres là trường hợp đáng chú ý nhất, cả về mặt tình cảm và kinh tế, Manchester City chỉ phải trả 25 triệu Euro kèm 12 triệu Euro phụ phí – một mức giá khá “bèo” – cho cầu thủ có trận đá chính đầu tiên (và cũng là trận debut) trong chiến thắng 1-0 trước Sheffield United, và đã ghi bàn trong cả ba trận đấu mà mình góp mặt ở đấu trường Champions League, vào lưới FC Porto, Marseille và Olympiacos. “Chúng tôi đã phải tiến hành chuẩn bị cho một Valencia thiếu vắng cậu ấy,” Bai thừa nhận. “Sự nổi lên của (winger 17 tuổi) Yunus Musah đã làm giảm bớt một chút những nỗi lo. Bạn không bao giờ biết trước được mình có thể kiếm được bao nhiêu ‘lợi nhuận’, nhưng nếu học viện của chúng tôi có thể đào tạo ra các cầu thủ chuyên nghiệp tại những đội bóng khác thì điều này cũng có ý nghĩa rất lớn. Tuy nhiên, trên thực tế, chúng tôi chưa bao giờ lên kế hoạch về sự ra đi của Ferran.”

Nhưng Torres lại không nghĩ như vậy, anh đã nói điều đó trong một cuộc phỏng vấn diễn ra ngay sau khi chia tay Valencia. Đáng lẽ mọi chuyện không nên kết thúc theo cách mà nó đã diễn ra, nỗi buồn bã, đau đớn hiện rõ ở Torres, vì cái cảm giác rằng một thứ gì đó đã tan vỡ sau rất nhiều năm, sự ra đi của anh đã diễn ra nhanh như quá trình thăng tiến của anh vậy.

Một thế hệ cầu thủ đã ra đi quá sớm. Sinh ra ở thị trấn Foios, Torres đã gia nhập Valencia vào năm 6 tuổi. “Và, đúng vậy, cậu ấy đã luôn cực kỳ nổi bật, từ khi còn rất nhỏ,” Paco Cuenca, hiện đang là trợ lý huấn luyện viên tại đội U-19 của Valencia và từng làm việc với Torres trong quá trình thăng tiến của anh, chia sẻ. “Cậu ấy táo bạo, can đảm. Khả năng rê dắt bóng của cậu ấy rất ấn tượng. Cậu ấy ưa thích thi đấu bên hành lang cánh phải, dạt hẳn ra ngoài cánh.”

Nhanh nhẹn và trực diện, Torres luôn khác biệt so với phần còn lại. Sự phát triển của cậu bé này đã diễn ra một cách thần tốc, thường xuyên được cho thi đấu với những đứa trẻ hơn mình 2 hoặc 3 tuổi. Santi Denia, huấn luyện viên trưởng của Torres vào khoảng thời gian anh thi đấu cho đội tuyển U-17 Tây Ban Nha, đã mô tả cậu học trò của mình là “hoàn thiện về mặt kỹ thuật”, một cầu thủ “có mọi thứ cần thiết để vươn đến đỉnh cao của thế giới bóng đá”. Người đứng đầu bộ phận tuyển trạch của học viện vào thời điểm đó, José Giménez, đã nhận thấy sự thay đổi về tốc độ, khả năng rê dắt, sức mạnh và khả năng phối hợp, và không còn nghi ngờ gì nữa. “Cậu ấy sẽ sớm xuất hiện ở La Liga,” Ông khẳng định.

Một tương lai đầy sáng lạn đang rộng mở phía trước Torres, đó là điều không ai nghi ngờ. Khi được đưa lên đội Mestalla, ở tuổi 16, huấn luyện viên trưởng của anh là Curro Torres. “Quyết định này được câu lạc bộ đưa ra vì cậu ấy là một cầu thủ rất nổi bật; đó là một bước tiến khác trong sự phát triển của cậu ấy,” Torres kể lại. “Cậu ấy đã tập luyện cùng chúng tôi một thời gian dài nhưng không ra sân thi đấu và ngày cậu ấy chơi trận đầu tiên là khi có một số cầu thủ của chúng tôi không thể tham gia. Điều đó không có nghĩa là cậu ấy không xứng đáng được góp mặt trong đội, mà chỉ là vì chúng tôi đang cố gắng hành động một cách thật kiên nhẫn và cẩn trọng với trường hợp của cậu ấy. Bạn cần phải tuân thủ các quy trình, giai đoạn, mặc dù vậy, cậu ấy đã trải qua chúng với một tốc độ thăng tiến thần tốc.”

Không có điều gì đặc biệt đáng nhớ diễn ra vào ngày hôm đó. Mestalla đã bị Mallorca B đánh bại với tỷ số 2-0. Tuy nhiên, ngay cả khi một số đồng đội chẳng lưu giữ quá nhiều ký ức về buổi chiều hôm đó, nhưng tất cả mọi người vào thời điểm ấy đều nhận thức được rằng Torres là một cậu bé rất khác biệt, ít nhất là vì họ đã biết trước điều đó.

“Bên trong câu lạc bộ, ai cũng biết rằng cậu ấy là gương mặt có khả năng thành danh cao nhất trong số các cầu thủ thuộc hệ thống học viện, tuy nhiên, ở cái tuổi 16, ngoài khả năng bạn sẽ phát triển mạnh mẽ, còn có cả nguy cơ bị chững lại nữa,” Curro Torres nhận định. “Chẳng có gì là chắc chắn 100% cả, bạn phải giữ vững đôi chân trên mặt đất và đưa ra những quyết định đúng đắn. Torres là một cậu bé tuyệt vời, khiêm tốn, chăm chỉ, cậu ấy còn biết lắng nghe nữa – và đó là một phẩm chất rất quan trọng. Với tiềm năng mà bản thân sở hữu, đầu óc của cậu ấy đã hoạt động một cách chuẩn xác.

Cậu ấy mạnh mẽ, nhanh nhẹn, rất giỏi xử lý các tình huống 1 chọi 1, dứt điểm tốt và có khả năng ghi bàn. Manchester City là một bến đỗ phù hợp với cậu ấy, một nơi có thể giúp cậu ấy hoàn thiện bản thân; Họ ký hợp đồng với Torres vì biết rằng cậu ấy là một chàng trai rất đặc biệt. Cậu ấy có thể đóng góp cho họ rất nhiều điều và vẫn còn phát triển được thêm nữa.”

Torres chỉ chơi 2 trận cho Mestalla vào mùa giải đó (trận đấu tiếp theo là một cuộc đối đầu với Eldense) và có 10 lần ra sân ở mùa giải kế tiếp trước khi được đôn lên đội một. Sau khi có lần ra sân đầu tiên trong một trận đấu thuộc Copa Del Rey vào tháng 11 năm 2017, tài năng trẻ người Tây Ban Nha đã được debut tại La Liga vào tháng 12 và trở thành cầu thủ đầu tiên sinh ra ở thế kỷ này ra sân tại giải đấu hạng cao nhất Xứ sở bò tót. Sau đó, Torres đã tiếp tục trở thành cầu thủ trẻ nhất lịch sử Valencia chạm mốc 50 lần ra sân. Vào thời điểm anh đang tham dự U-17 World Cup tại Ấn Độ, giải đấu mà Tây Ban Nha đã bị đội tuyển Anh đánh bại trong trận chung kết, ban lãnh đạo Valencia đã quyết định trao cho “viên ngọc quý” này một bản hợp đồng mới với tư cách là một thành viên chính thức của đội một vì lo sợ viễn cảnh để mất anh. Khi ấy, Real Madrid, đội bóng mà Torres từng “ghé thăm” trước khi gia nhập Valencia, đã tiến hành kế hoạch theo đuổi anh. Mọi giấy tờ đã được ký kết vào tháng 1 năm 2018.

Ban đầu Torres vốn chẳng biết gì về chuyện bản hợp đồng mới, anh đọc được nó trên các tờ báo. Anh cũng chia sẻ rằng mình không thực sự biết cần phải làm gì khi chính thức lên chơi cho đội một. Thế nhưng, hình ảnh mà chàng trai này thể hiện trên sân cỏ lại hoàn toàn khác so với những lời tâm sự bày tỏ tâm trạng lo lắng đó. Đương nhiên, cơ hội ra sân không đến hàng tuần, nhưng một khi nó đến, sự táo bạo và can đảm luôn được Torres thể hiện rất rõ ràng. Trong số những chàng trai cùng độ tuổi tại câu lạc bộ, anh và Lee Kang-in luôn thi đấu với sự táo bạo, tinh thần quyết tâm và khát khao cao nhất.

Torres và chị gái của mình có cùng một hình xăm trên mắt cá chân của họ: Một chiếc mỏ neo và câu slogan bằng tiếng Anh “I refuse to sink” (tôi từ chối bị nhấn chìm). Bên trong thâm tâm, rõ ràng cuộc hành trình này không hề dễ dàng; một cậu bé cố gắng vươn mình giữa những áp lực và sự cạnh tranh. Và khi Torres trở lại câu lạc bộ từ UEFA European Under-19 Championship – giải đấu mà anh đã thi đấu cực kỳ hay, thậm chí còn ghi 2 bàn trong trận chung kết – anh nói rằng có rất nhiều thứ đã thay đổi.

Ngay sau khi việc gia nhập Man City được xác nhận, Torres tuyên bố rằng hồi đó Valencia đã nói anh chỉ là sự lựa chọn thứ năm cho vai trò winger và họ muốn bán anh. Huấn luyện viên trưởng, Marcelino, đã bị sa thải. Albert Celades là người kế nhiệm, một phần nguyên nhân của quyết định đó là vì Valencia muốn có một vị thuyền trưởng “dễ bảo”. Động thái thái này cũng đã làm tăng thêm sự căng thẳng giữa hai bên và đến thời điểm đó, Torres tiết lộ, anh đã có những hành động của riêng mình: Những người đại diện của Torres đã bắt đầu nói chuyện với các câu lạc bộ lớn nhất châu Âu. Vào cuối mùa giải, Celades cũng đã bị sa thải.

Tại Singapore, nơi Peter Lim đặt trụ sở, bốn cầu thủ trẻ được đánh giá là tài năng nhất đội bóng – José Luis Gaya, Carlos Soler, Torres và Lee – đã tụ tập trên một chiếc xe van được lái bởi nhân viên của câu lạc bộ đi dạo quanh một vòng. Marco Otero, giám đốc kỹ thuật của học viện, đã nói về tầm quan trọng của sự đoàn kết, đồng lòng nhất trí, như một cách thức để đắc nhân tâm: Về mặt tiền bạc, bạn sẽ chẳng thể “đấu” lại nổi những lời đề nghị từ các đội bóng lớn, nhưng về mặt tình cảm thì ngược lại. Các cậu bé có xuất thân từ chính thành phố Valencia sẽ có nhiều khả năng từ chối những lời đề nghị hấp dẫn và chấp nhận ở lại hơn. “Còn đối với những cậu bé đến từ Sevilla vào năm 10 tuổi chẳng hạn, sẽ chẳng có gì bất ngờ nếu cậu ta chuyển đến Manchester vào năm 18 tuổi.”

Tuy nhiên, Torres, chàng trai xuất thân từ một thị trấn nhỏ cách đó hơn 10 dặm, đã gia nhập Los murciélagos vào năm 6 tuổi và là một “fan cứng” từng theo chân đội bóng này đến với trận chung kết Copa del Rey diễn ra vào năm 2008 để chứng kiến họ nâng chức vô địch, giờ đây đã ra đi. Tệ hơn nữa, anh còn tuyên bố rằng chính câu lạc bộ đã buộc mình phải làm điều đó, và vô cùng buồn bã trước những điều mà anh nhìn nhận là một âm mưu tô vẽ mình thành một kẻ xấu xa, bạc bẽo đã ruồng bỏ nơi đào tạo nên bản thân.

Trong một cuộc phòng vấn đầy những tiết lộ gây shock và buồn bã cho các cổ động viên với tờ Marca, Torres đã cho biết mình không hề có được sự hỗ trợ của đội trưởng Dani Parejo, ám chỉ Marcelino có thể giúp mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng khác, tố cáo rằng có những người thuộc các tổ chức truyền thông và bên trong câu lạc bộ đang tìm cách bôi nhọ anh, và khẳng định rằng nguyên nhân khiến Valencia thất bại trong việc thuyết phục anh tiếp tục ở lại đội bóng là vì chính bản thân họ. Ngôi sao người Tây Ban Nha cho biết, có ba điều mà họ có thể làm để giữ chân anh – thậm chí chỉ cần hai trong số đó là quá đủ – bao gồm: Để chủ tịch Lim đích thân tham gia đàm phán; đưa anh vào danh sách những cầu thủ có thu nhập cao nhất đội; Và đưa vị thế của anh lên thành một trong những người có thể mang băng đội trưởng của đội. Đã không có một điều kiện nào được đáp ứng.

Cuenca khẳng định rằng chuyện về chiếc băng đội trưởng không phải là một vấn đề lớn; Torres cũng từng đảm nhận vai trò đội trưởng tại học viện: “Yêu cầu này cho thấy tham vọng của cậu ấy và đó là một điều tốt.” Nhưng mọi thứ đã đổ vỡ. Ở tuổi 20, sau 97 lần ra sân cho đội một – một con số cực kỳ ấn tượng, Ferran Torres đã ra đi. Anh đã gắn bó với Valencia trong hơn một thập kỷ, tuy nhiên, đúng như người đồng đội cũ của anh chia sẻ: “Cậu ấy đã không ở cùng chúng tôi lâu.”

Bài viết cùng chuyên mục