Giuseppe Meazza: Một tượng đài về bóng đá tấn công

Giuseppe Meazza  là một trong những tay săn bàn cự phách nhất trong lịch sử bóng đá Italy và là một trong các cầu thủ hiếm hoi khoác áo 3 CLB giàu truyền thống nhất xứ sở này: Inter Milan, AC Milan và Juventus.

Giuseppe Meazza sinh ra vào ngày 23 tháng Tám năm 1910 tại Milan. “Peppe” trẻ tuổi đã có một tình yêu lớn với trái bóng tròn khi ông mới chỉ là một cậu bé, mặc dù mẹ của cậu bé muốn cậu giúp bà tại gian hàng trái cây tươi của gia đình hơn.

Có một sự khác biệt vào thời điểm đó so với thời đại ngày nay. Bóng đá không được coi là một nghề nghiệp xứng đáng để người mẹ thấy bất kỳ lợi ích nào cho việc lãng phí thời gian của cậu bé với môn thể thao này, bà ấy thậm chí đã lấy đi đôi giày của cậu bé để ngăn cản cậu ấy chơi bóng.Meazza đã có những ý tưởng khác và học cách chơi bóng đá trên đường phố, với đôi chân trần, và sử dụng một quả bóng làm bằng giẻ rách.

Như cách bạn sẽ thấy trong bài viết này, Meazza sẽ không bao giờ tuân theo các quy tắc được đặt ra. Khi còn nhỏ, Meazza thật sự ngưỡng mộ AC Milan, nhưng đã bị họ từ chối vì bị cho là quá gầy. Ngay cả Inter cũng không dễ dàng bị thuyết phục, nhưng khi một người tìm kiếm tài năng của Inter chứng kiến cậu bé tung hứng bóng bằng kỹ thuật của mình trên đường phố Milan, ông đã nhanh chóng đề nghị Inter ký hợp đồng với cậu bé.

Inter thiết lập một chế độ riêng biệt cho những tài năng trẻ của họ với một chế độ ăn uống nhiều thịt cùng sự rèn luyện những kỹ năng đá bóng.Trên thực tế, Meazza đã là một cầu thủ vĩ đại vào thời đại của ông, với một kỷ lục ghi được 241 bàn thắng trong 348 trận thi đấu cho Inter, chưa đề cập đến 33 bàn thắng ông ghi trong 53 trận thi đấu cho tuyển quốc gia Italy, một kỷ lục ghi bàn cho Azzurri cho đến tận những năm 1973, khi nó bị phá vỡ bởi 1 huyền thoại khác Gigi Riva.Không chỉ là tài năng là điểm khiến cho ông trở thành một cầu thủ tuyệt vời như vậy, ông còn sở hữu những kỹ năng về bóng đá mà có thể khiến cho Lionel Messi bị thôi miên.

Ông là một cầu thủ mà sử dụng niềm đam mê của mình để nhảy tango trên sân bóng với những cú qua bóng, đảo người đã trở thành thương hiệu của riêng ông. Mặc dù không phải là cầu thủ cao nhất, nhưng ông rất xuất sắc ở trên không, ông cũng có một tầm nhìn xuất sắc và truyền được cảm hứng của ông đến với các cầu thủ khác trên sân, ngoài ra ông có thể chơi bóng bằng cả 2 chân, và là một người luôn có những đường chuyền rất thông minh cho đồng đội. Tất cả những kỹ năng này nói lên rằng ông không chỉ ghi vô số bàn thắng mà còn hỗ trợ rất nhiều cho những đồng đội của ông.

“Ông ấy sở hữu những kỹ thuật mà tới tận những năm 1950 mới có các cầu thủ lĩnh hội được”, John Foot, giáo sư về lịch sử nước Italy hiện đại ở Đại học Bristol và tác giả cuốn “Calcio” về lịch sử bóng đá Italy, nhận xét. Meazza trở thành một tượng đài bất tử ở World Cup, cầu thủ hay nhất của giải VĐTG thời tiền chiến, và những ai đã xem cả hai thi đấu thường đánh giá Meazza cao hơn Pele.

“Ông ấy thích sự hào nhoáng, điển trai, giàu có và chế độ phát-xít đã khai thác được không ít từ ông ấy”, Foot nói. “Ông ấy thích điều đó”. De Longhi giải thích Meazza thuần túy là một cầu thủ: “Ông ấy không bao giờ công khai ủng hộ chế độ phát-xít ở Italy, nhưng cũng không chống lại họ”.

Luigi Veronelli, một nhà thông thái nổi tiếng của Italy đã nói về Meazza như sau: “Tôi đã từng xem Pele chơi bóng. Ông ta không có được phong cách thanh lịch khi chơi bóng của Meazza. Vào một ngày nọ, tôi đã chứng kiến anh ấy làm một điều rất đáng kinh ngạc. Anh ấy dừng bóng bằng một cú “bicycle kick” khi mà anh ấy nhảy lên cao tới 2 mét từ mặt đất. Sau đó anh ấy đặt chân xuống mặt cỏ với trái bóng như được dán vào chân, đi bóng qua sự ngạc nhiên của một hậu vệ và sau đó ghi bàn với một cú sút mang đậm dấu ấn của riêng mình, một sự mỉa mai và chính xác đến từng milimet.”

Meazza, thậm chí với những tiêu chuẩn trong thời đại ngày nay, cũng có thể dễ dàng được mô tả là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất. Tuy vậy, ông ấy không phải là hình mẫu cầu thủ trong mọi thứ. Ông ấy có một số thói xấu là nghiện rượu và thường xuyên lui tới nhà thổ vào đêm trước trận đấu.

Ông ấy cũng là cầu thủ duy nhất của Inter vào thời điểm đó được phép hút thuốc.Tình yêu với rượu và phụ nữ thường xuyên làm cho tiền đạo tài năng gặp rắc rồi với giám đốc câu lạc bộ, như Meazza tiết lộ trong một lần phỏng vấn: “May mắn là tôi sống gần sân vận động, vậy nên tôi có thể kiểm soát để đến sân vận động đúng giờ. Những đồng đội và huấn luyện viên của tôi nhìn tôi không bằng lòng. Đó là khi chỉ còn 5 phút nữa là bắt đầu thi đấu, vì vậy tôi phải nhanh chóng thay đồ và tham gia cùng đội bóng trên sân. Tôi có thể nghe giám đốc của Inter nói rằng: Chúng ta sẽ đối phó với anh ta sau trận đấu. Chúng ta sẽ tìm hiểu xem anh ta đã làm cái gì. May mắn là tôi đã ghi một hattrick vì vậy sau trận đấu đã không có ai nói gì cả.”

Tài năng to lớn của ông cũng đem lại cho ông những sự ưu tiên đặc biệt như ông có thể nhận được ngay với hầu hết mọi thứ, và ông thường tận dụng điều này. Thậm chí là một đêm uống rượu nặng và quan hệ tình dục trước trận đấu gặp Juventus năm 1937 cũng không thể ngăn được ông ghi một cú đúp, lấy luôn phần thưởng cho cầu thủ thi đấu hay nhất trên sân.

Peppino Prisco vĩ đại coi ông là cầu thủ vĩ đại nhất mọi thời đại: “Meazza rất vĩ đại, không thể bị đánh bại, ngay cả khi thỉnh thoảng ông gây nên những chuyện khủng khiếp, gây ra bởi hoạt động tình dục mãnh liệt và niềm đam mê của ông đối với các trận đấu. Khi ông thi đấu trên sân, ông làm những điều mà khiến cho mọi người phải im lặng ngước nhìn.”

Meazza cuối cùng cũng đã ký hợp đồng với đội bóng mà ông thích vào thời niên thiếu, Milan, và sau 2 năm thi đấu cho màu áo đỏ đen, ông thậm chí còn thi đấu cho đối thủ đáng ghét khác của Inter, Juventus, cũng như Varese và Atalanta. Vào cuối sự nghiệp của mình, ông trở lại cùng với bài hát con thiên nga của mình với Inter trong vai trò cầu thủ/ huấn luyện viên.

Với 33 bàn trong 53 trận ở ĐT Italy, Meazza rõ ràng không sợ hãi các hậu vệ đối phương. HLV Vittorio Pozzo, người đã điều hành đội bóng theo phong cách quân sự của thời bấy giờ, sử dụng Meazza bên cánh ở World Cup 1934, và được đền đáp với việc Meazza ghi bàn ấn định chiến thắng trước TBN ở tứ kết, chưa kể 2 đường kiến tạo và những bàn khác cả ở bán kết và chung kết.

“Cậu ấy có thể đọc trận đấu, hiểu tình huống và chơi bóng dựa hoàn toàn vào kỹ thuật”, Pozzo viết cho báo La Stampa về Meazza sau khi ông kết thúc sự nghiệp HLV. Pozzo trao cho Meazza băng đội trưởng ở World Cup 1938, và ông đã đưa Italy tới chiến thắng.

“Ông ấy là sự khác biệt, là cầu thủ mà bất kỳ ai cũng sẽ bỏ tiền để được xem ông ấy chơi bóng”, Foot nói. “Các nhà báo sẽ cạn từ ngữ khi mô tả những pha dứt điểm và đi bóng như làm thơ của ông ấy”. Bàn thắng cuối cùng của Meazza cho ĐT Italy là quả phạt đền ở trận bán kết gặp Brazil, được ghi khi chiếc quần thi đấu của ông đã bị xé tơi tả, chuyện thường tình với Meazza. Ông cũng kiến tạo 3 bàn trong chiến thắng 4-2 của Italy trước Hungary trong trận chung kết tại Paris.

“Tôi là Meazza”, ông nói năm 1978, một năm trước khi qua đời. “Ai cũng biết tôi. Trong 10-20 năm nữa, những ai đi xem bóng đá vẫn sẽ nói tới Meazza, vẫn sẽ biết Meazza là ai”.

Tuy nhiên, 13 năm cùng với FC Internazionale từ năm 1927 đến 1940 là khoảng thời gian chói sáng nhất trong sự nghiệp của ông, đoạt được 3 Scudetto, cúp Coppa Italia, và trong khoảng thời gian này ông còn giành được 2 chức vô địch World Cup cùng với đội tuyển quốc gia Italy. Những thành tích của ông đã đưa ông trở thành cầu thủ siêu sao bóng đá đầu tiên trên toàn thế giới, và ông cũng là cầu thủ đầu tiên được một cá nhân tài trợ. Bất cứ ai biết về môn thể thao vua đều xem ông là một trong những tiền đạo vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá.

Sau khi trở thành một cầu thủ/ huấn luyện viên cho Inter, ông tiếp tục viết nên lịch sử khi trở thành một trong những nguời Ý đầu tiên huấn luyện ở nước ngoài khi ông nhận lời huấn luyện cho Besiktas, trước khi trở về huấn luyện cho Pro Patria và đội tuyển quốc gia Italy. Meazza, cũng giống như những huyền thoại đích thực của câu lạc bộ, không thể tránh xa câu lạc bộ đã giúp ông làm nên tên tuổi, đã trở lại để huấn luyện cho Inter vào mùa 1955-1956 và năm 1957. Đây cũng là công việc huấn luyện cuối cùng của ông, ông qua đời nhiều năm sau đó khi đã 68 tuổi (1979).

Meazza đã làm được rất nhiều điều tuyệt vời cho Inter, và cũng có nhiều ảnh hưởng lớn đến đội bóng nơi ông cũng là một huấn luyện viên cho đội trẻ của Nerazzurri. Thực tế, ông là người đã thuyết phục một huyền thoại khác của Inter ký hợp đồng với câu lạc bộ – Sandro Mazzola khi còn trẻ. Meazza, đã không biết vào thời điểm đó, rằng ông không chỉ trở thành huyền thoại đầu tiên không chỉ của Inter mà còn của bóng đá thế giới, với những di sản của ông thể hiện qua những cầu thủ vĩ đại nhất thế giới ngày nay.#

Bài viết cùng chuyên mục