Hugo Sanchez: Pentapichichi của bóng đá Mexico

Vua bóng đá đường phố Mexico – Hugo Sanchez là một huyền thoại của nền bóng đá quốc gia này. Ông đã đem lại vinh quang và niềm tự hào cho người hâm mộ của mình suốt quá trình cống hiến của mình.

Dù từng là tiền đạo xuất sắc nhất của đội tuyển Mexico và hiện là HLV trưởng của đội bóng xứ sở xương rồng song Sanchez được biết đến chủ yếu bởi ông từng là trụ cột của Real Madrid vĩ đại. Nổi tiếng với các biệt danh Pentapichichi và Hugol nhờ vô số bàn thắng trong sự nghiệp, Sanchez chính là niềm tự hào của bóng đá xứ sở xương rồng.

Ông sinh ngày 11 tháng 7 năm 1958 tại thủ đô Mexico City. Sanchez đã tham gia 60 trận đấu và ghi được 29 bàn thắng cho ĐTQG Mexico. Sau khi “treo giày”, ông trở thành HLV. Trước đó, ông vua bóng đá đường phố Mexico này là cầu thủ bóng đá chơi ở vị trí tiền đạo.

Năm 1976, khi mới chỉ 18 tuổi, Sanchez đã ký hợp đồng làm cầu thủ trẻ của UNAM Pumas. Đây là đội bóng chuyên nghiệp đại diện cho trường Đại học tổng hợp Quốc gia Mexico, nơi ông cũng đã kịp hoàn thành tấm bằng chuyên ngành nha khoa trong khi vẫn tiếp tục theo đuổi sự nghiệp “quần đùi áo số”.

Sau năm mùa bóng thành công ở giải VĐ Mexico với 99 bàn thắng, Sanchez thu hút được sự quan tâm của một số đội bóng Tây Ban Nha. Ông đã ký hợp đồng chơi cho Atletico Madrid vào năm 1981, mặc dù được “ông lớn” Ngoại hạng Anh Arsenal mời. Phải mất một thời gian để Sanchez tìm được chỗ đứng ở La Liga và đến mùa giải 1984-85 ông bắt đầu ghi bàn thường xuyên, giúp Atletico giành được Cúp Nhà vua và kết thúc mùa giải với vị trí thứ hai La Liga. Năm đó, Sanchez cũng giành danh hiệu Pichichi đầu tiên và trở thành chân sút cự phách nhất ở Tây Ban Nha.

Ở đỉnh cao của sự nghiệp, ông chuyển đến khoác áo thi đấu cho CLB vĩ đại nhất thế giới là Real Madrid vào năm 1985 và trở thành đồng đội của các cầu thủ nổi tiếng như Camacho, Butragueno, Gordillo, Valdano và Michel. Khoác áo Real từ năm 1985 đến 1992, ông cùng Emilio Butragueno tạo thành cặp tiền đạo khét tiếng của Real. Cả hai cùng nằm trong top 10 chân sút vĩ đại nhất lịch sử CLB. Họ đã cùng nhau giành 5 chức VĐQG liên tiếp (từ 1986 tới 1990), Cúp Nhà vua năm 1989 và Cúp UEFA năm 1986. Trong 5 năm đó, Sanchez giành được 4 danh hiệu Pichichi liên tiếp, ghi 207 bàn trong 283 trận. Ông ghi được ít nhất 27 bàn trong mỗi mùa giải kể từ 1986 đến 1990. Trong đó 38 bàn ở mùa giải 1989-90 đã giúp Sanchez san bằng kỷ lục ghi bàn của Telmo Zarra lập năm 1951 và giành luôn danh hiệu Chiếc giày vàng châu Âu cho cầu thủ ghi bàn xuất sắc nhất ở các giải VĐQG châu Âu. Ông cũng ghi được 23 bàn trong 45 trận ở cúp châu Âu.

Năm 1990, Sanchez trở lại quê nhà Mexico chơi một mùa bóng trước khi lại lên đường tha hương một lần nữa để chơi cho một loạt CLB ở Tây Ban Nha, Áo và Mỹ. Tiền đạo số một của bóng đá CONCACAF kết thúc sự nghiệp chơi bóng cho CLB Atletico Celaya ở Mexico cùng với Butragueno và Michel, các đồng nghiệp cũ của ông ở Real Madrid.

Angel Cappa, trợ lý HLV Real Madrid thập niên 1990, cho rằng Hugo Sanchez mới là tiền đạo hay nhất lịch sử đội bóng chứ không phải Cristiano Ronaldo. “Cristiano Ronaldo có sức mạnh, chơi tốt cả hai chân và khả năng không chiến. Nhưng Sanchez lại luôn tìm được khoảng trống và tiềm ẩn sự nguy hiểm trong cấm địa”. “Đằng sau những bàn thắng của Sanchez, tôi nhận ra kỹ năng di chuyển đặc biệt của ông ấy”, Cappa phân tích tiếp. “Sanchez luôn khiến hậu vệ đối phương mất tập trung rồi bỏ lại họ phía sau. Ông ấy biết cách đánh lừa đối thủ. Đó là nền tảng trong bóng đá hiện đại cũng như trong một trận đấu. Sanchez luôn làm điều ấy theo cách rất đặc biệt. Điều đó giúp ông đạt được thành công tại Real”.

Sanchez chia tay bóng đá ngày 29 tháng 5 năm 1997 khi đang chơi cho Real Madrid tại sân Santiago Bernabeu – SVĐ đã chứng kiến phần lớn những giây phút vinh quang trong sự nghiệp của ông. Ông đã ghi một cú hat-trick trong trận đấu đáng nhớ đó (Real thắng PSG 4-1). Cho tới khi giải nghệ, hiệu suất làm bàn của Sanchez đứng thứ ba lịch sử Real, chỉ sau Ferenc Puskas (0,92 bàn một trận) và Alfredo Di Stefano (0,78 bàn một trận). Trước khi Ronaldo ghi 40 bàn mùa 2010-2011, Sanchez là người giữ kỷ lục ghi bàn trong một mùa La Liga của Real, với 38 bàn trong mùa 1989-1990.

Ở cấp độ quốc tế, khi chưa đầy 20 tuổi, Sanchez bắt đầu thi đấu cho tuyển Mexico ở Đại hội thể thao Liên Mỹ 1975 và sau đó là Olympic mùa hè 1976. Tổng cộng, ông đã chơi 60 trận và ghi 29 bàn cho tuyển Mexico. Tuy nhiên, những năm tháng Sanchez là tuyển thủ Mexico cũng là thời kỳ khó khăn của bóng đá nước này khi sở hữu một đội ngũ không mạnh và không có khả năng tiến xa. Mexico đã không lọt được vào các VCK World Cup 1982 và 1990 nên Sanchez ít có cơ hội được tỏa sáng ở đấu trường lớn nhất thế giới trong những năm đỉnh cao phong độ. Ngôi sao lớn nhất trong lịch sử bóng đá khu vực CONCACAF chỉ ghi được một bàn trong 8 trận được chơi ở ba kì World Cup (1978, 1986 và 1994) và chưa bao giờ được chọn vào đội hình tiêu biểu nào. Ngoài ra, tính cách nóng nảy của Sanchez cũng bị coi là một nguyên nhân khiến ông không được chơi ở VCK World Cup 1994 và những xích mích với LĐBĐ Mexico (FMF). Trận cuối cùng khoác áo ĐTQG của ông là ở vòng loại World Cup 1998 nhưng ông cũng chỉ chạm bóng một cách hình thức để đánh dấu cuộc chia tay vĩnh viễn. Với ĐT Mexico, Sanchez tài năng dường như là một kẻ lạc loài dù luôn được công nhận là tài năng nhất.

Vị vua bóng đá đường phố Mexico đã có một hành trình đáng ngưỡng mộ. Ông vươn lên từ những con hẻm nhỏ đến những sân bóng lớn nhất khu vực và lớn nhất hành tinh với các thành tích lớn. Có thể nói, sự nghiệp cầu thủ của Hugo gắn bó nhiều nhất với bóng đá Tây Ban Nha, đặc biệt là với Real Madrid. Đây là nơi ông đã tạo dựng được tên tuổi của một cầu thủ lớn. 12 mùa bóng chơi ở Tây Ban Nha, Hugo Sanchez trở thành cầu thủ ghi bàn xuất sắc thứ hai trong lịch sử La Liga.

Bài viết cùng chuyên mục