Mesut Ozil: Khi kết thúc là một phần của cuộc hành trình

“Nếu như cách đây vài tháng, chúng tôi có thể đã để thua hoặc hòa, nhưng giờ chúng tôi đã thắng. Bạn phải tìm cách, bởi chúng ta sẽ tiếp tục gặp lại những trận đấu kiểu này xuyên suốt cả mùa giải”, HLV Mikel Arteta phát biểu sau trận đấu với West Ham. Thêm một lần nữa, chất sáng tạo ở hàng tiền vệ của Arsenal lại bị đặt câu hỏi lớn giữa bối cảnh chân chuyền bóng ma thuật một thời – Mesut Ozil tiếp tục không có tên trong danh sách đăng ký.

Bàn thắng muộn của Eddie Nketiah vào lưới West Ham đã cứu Arsenal thoát khỏi một trận hòa bạc nhược. Quan trọng hơn, 3 điểm đã ở lại với sân Emirates. Chiến thắng thứ hai liên tiếp tại Premier League có thể xem là sự khởi đầu tốt cho Pháo thủ trong mùa giải mới. Thế nhưng như HLV Mikel Arteta đã nói, đội bóng của anh còn phải cải thiện rất nhiều.

Không khó để nhận ra các cầu thủ tấn công của Arsenal đã gặp khó khăn như thế nào trong hiệp đấu thứ hai. Trong một ngày mà Willian thi đấu dưới sức và bị sớm thay ra ở phút 64, hàng tiền vệ của đội bóng áo đỏ tỏ ra thiếu sức sáng tạo, đặc biệt là ở khu vực trung tuyến. Ngay cả Dani Ceballos – người có pha kiến tạo quyết định và được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất trận cũng chưa thực sự đem đến sự yên tâm.

Lúc này nhiều người lại nhớ đến Mesut Ozil, nhớ đến khả năng tạo đột biến bằng những chuyền bóng từng làm nên thương hiệu của nhạc trưởng người Đức. Nhưng câu hỏi được đặt ra, Ozil đang ở đâu ?

Kể từ khi bóng đá Châu Âu trở lại sau đại dịch Covid-19, Ozil biến mất hoàn toàn trong danh sách đăng ký thi đấu của Arsenal. Anh đã bỏ lỡ tổng cộng 15 trận đấu dù không gặp vấn đề nghiêm trọng về chấn thương. Ngay cả trong những cuộc đại chiến trước Manchester City, Chelsea hay Liverpool, người ta cũng chẳng thấy hình bóng của anh ở đâu cả, dù là trên băng ghế dự bị.

Không giống cái cách Gareth Bale tỏ ra bất mãn tại Real Madrid, Ozil vẫn thường xuyên đăng tải những thông điệp tích cực về Arsenal lên trang cá nhân của mình. Chỉ có điều anh không còn được xỏ giầy ra sân cùng các đồng đội, tung hoành trên các mặt cỏ. Là vì thái độ tập luyện, là vì không phù hợp với chiến thuật mà Mikel Arteta đang xây dựng, hay nó đến từ sự can thiệp của giới thượng tầng ? Chắc chắn đằng sau sự “mất tích” bí ẩn đó có hàng tá nguyên nhân sâu xa mà chỉ những người trong cuộc mới hiểu.

Ngày mà Arsenal nhọc nhặn thắng West Ham trên sân nhà, báo chí nước Anh đưa tin rằng Ozil đang phải tập luyện với đội U23. Trận đấu kế tiếp của Pháo thủ vào ngày thứ 5 sẽ là chuyến làm khách trước Leicester City trong khuôn khổ Carabao Cup. Với lịch thi đấu hết sức nặng nề trong thời gian sắp tới, HLV Mikel Arteta gần như sẽ sử dụng đội hình dự bị nhằm giữ sức các trụ cột, chuẩn bị cho cuộc đại chiến trước Liverpool tại Anfield vào cuối tuần. Thế nên cùng chờ xem, liệu Ozil có cơ hội được ngồi ghế dự bị hay không, chứ chưa nói đến việc đá chính. Nếu Ozil không xuất hiện, có lẽ là…End Game !

Trong loạt phim Avengers nổi tiếng với phần cuối là “End Game” được công chiếu lần đầu vào ngày 07/12/2018, nhân vật Tony Stark đã khiến người xem cảm động với hai câu nói. Và có lẽ nó đều đúng với hoàn cảnh của Ozil tại Arsenal ở thời điểm hiện tại. Đầu tiên là “Tiền bạc chẳng thể nào mua lại được thời gian”.

Tiền vệ sinh năm 1988 là cầu thủ được trả lương cao nhất Arsenal với khoản thu nhập lên đến 350.000 bảng/tuần. Đáng lẽ Ozil phải là đầu tàu đưa Pháo thủ tìm lại ánh hào quang quá khứ. Nhưng không, ngược lại giờ đây người ta coi anh như gánh nặng tài chính, một “bóng ma” cản trở quá trình hồi sinh tại Emirates. Bóng đá đã đem đến cho Ozil danh tiếng và tiền bạc, nhưng cả hai thứ ấy chẳng giúp anh lấy lại được cảm hứng cùng những năm tháng chơi bóng đỉnh cao như trước đây.

Một câu nói khác của Tony Stark chính là: “Kết thúc là một phần của cuộc hành trình”. 

Bảy năm trước đây, báo chí Châu Âu đều sốc khi Ozil rời Real Madrid vào thời khắc cuối cùng của TTCN mùa hè để đầu quân cho Arsenal, bất chấp đại diện thành London chẳng thể so bì về tầm vóc với gã khổng lồ của bóng đá Tây Ban Nha. Cũng chính mùa giải 2013/2014 đó, cơn khát danh hiệu kéo dài đằng đẵng suốt 9 năm của Arsenal mới chấm dứt.

Bảy năm trôi qua, dù chưa một lần bước lên nâng cao chiếc cúp vô địch Premier League danh giá, thế nhưng 3 lần lên ngôi tại FA Cup cùng 3 danh hiệu Siêu cúp nước Anh cũng được xem là kỷ niệm đẹp với riêng Ozil. Trải qua rất nhiều thăng trầm trong màu áo đỏ trắng, cuộc hành trình tại xứ sở sương mù của tuyển thủ người Đức sắp sẽ đi đến hồi kết.

Có lẽ cái cách mà Mesut Ozil chia tay Arsenal sẽ không đem đến quá nhiều sự thất vọng như Patrick Vieira, Thierry Henry hay phần nào là Cesc Fabregas. Và cũng chẳng gây ra thù hận như khi Samir Nasri, Van Persie hay Alexis Sanchez đầu quân cho tình địch. Nhưng đó chắc chắn sẽ là cuộc chia tay đầy nuối tiếc.

Nuối tiếc vì anh vẫn muốn cống hiến cho CLB nhưng lực bất tòng tâm. Nuối tiếc bởi lối chơi bóng của anh dường như không còn phù hợp với triết lý hiện tại nữa. Nuối tiếc vì những cống hiến trước đây của anh cho dù không quá vang dội nhưng vẫn đang bị một bộ phận người hâm mộ của Pháo Thủ ngó lơ và coi thường. Nuối tiếc bởi chưa thể, và có thể sẽ không bao giờ được nhìn thấy anh nâng cao chiếc cúp Premier League cùng Arsenal được nữa. Quá nhiều sự nuối tiếc !

Nhưng có lẽ mối lương duyên này nên dừng lại. Giống như cách Giáo sư Arsene Wenger chia tay đội bóng này vậy.

Dường như mọi thứ đã quá đủ. Tiếp tục níu kéo chỉ mang lại sự đau khổ và thất vọng cho cả đôi bên. Khi mà Mikel Arteta cùng BLĐ Arsenal đang muốn đưa Houssem Aouar về Emirates thì ngày Mesut phải rời đi gần như đã được ấn định, dù sớm hay muộn.

Bài viết cùng chuyên mục