Oliver Kahn: Gã khổng lồ khiến tất cả tiền đạo phải khiếp sợ

Oliver Kahn thực sự là một gã khổng lồ, không chỉ bởi ngoại hình mà là cả tính cách độc nhất vô nhị của ông. Tài năng kiệt xuất của ông khiến mọi tiền đạo phải kiêng dè nhưng sự điên rồ của Kahn mới là điều khiến tất cả sợ nhất.

Oliver Kahn có lẽ mang trong mình chất Đức nhiều hơn ai hết và bằng chính cá tính cùng tài năng của mình: Mạnh mẽ, quyết đoán, tư chất lãnh đạo, nhạy bén, kiên cường là những gì cơ bản nhất mà chúng ta có thể miêu tả về người gác đền Die Mannschaft một thời.

Ông sinh  sinh ngày 15/6/1969 tại thành phố Karlsruhe, Tây Đức. Xuất thân trong một gia đình có đôi chút “truyền thống” thể thao, với người cha từng là một cầu thủ chuyên nghiệp, Oliver Kahn ngay từ nhỏ đã được làm quen cùng trái bóng. Thế nhưng, yếu tố quyết định khiến anh lựa chọn trở thành một thủ môn sau này chính là nhờ món quà đến từ bà nội vào năm lên 6 tuổi.

Khi ấy, bà đã mua tặng Kahn một bộ đồ của cựu danh thủ Sepp Maier, thủ thành từng đoạt chức vô địch World Cup với ĐT Tây Đức năm 1974. Rất nhanh chóng, cậu bé Kahn sung sướng mặc nó lên mình trong niềm háo hức được trở thành một “người gác đền” đứng trong khung gỗ. Để rồi, trong suốt sự nghiệp lẫy lừng của một thủ môn huyền thoại, Oliver Kahn chẳng bao giờ phải suy nghĩ lại về con đường mà anh đã quyết định lựa chọn ngay từ thời thơ ấu.

Trải qua 12 năm liên tục ăn tập cùng các đội trẻ của Karlsruher SC, CLB địa phương nơi Kahn lớn lên, đồng thời cũng là nơi cha anh từng thi đấu, chàng trai gốc Latvia chính thức nhận được bản hợp đồng chuyên nghiệp vào năm 1987, khi anh mới chỉ 18 tuổi.

Giai đoạn tiếp theo, Kahn dễ dàng khẳng định được vị trí số một trong khung gỗ nhờ vào phản xạ cực kỳ nhạy bén của mình. Khoác áo Karlsruher SC trong vòng 7 năm, ấn tượng lớn nhất mà thủ thành người Đức từng để lại chính chặng hành trình kỳ diệu giúp cho đội bóng quê hương lọt vào tới tận bán kết UEFA Cup mùa 1993/94. Tại lượt về vòng 1/8, Karksruher SC của Kahn từng vùi dập Valencia với tỷ số… 7-0, trận đấu sau đó đã được giới truyền thông Đức ca ngợi là “điều kỳ diệu ở Wildparstadion”.

Tài năng của Oliver Kahn lọt vào tầm ngắm của Bayern Munich từ lâu và họ quyết định đem anh về sân Olympic với bản hợp đồng có giá trị 2,3 triệu Euro, giúp Kahn trở thành cầu thủ chuyển nhượng cao bậc nhất tại vị trí của mình. Trong mùa 1994/95, Kahn bị dính chấn thương dây chằng chèo và phải ngồi ngoài đến 6 tháng, nhưng sau đó trở lại với màn trình diễn ấn tượng. Một năm sau, Bayern Munich đánh bại Bordeaux 3-1 tại trận chung kết UEFA Cup; ở giải quốc nội mùa 1996/97, Kahn giành được Đĩa Bạc, Cúp Liên đoàn và được trao danh hiệu Thủ môn xuất sắc nhất nước Đức lần thứ 2 (lần đầu năm 1994).

Bước sang mùa giải 1996/97, Kahn tiếp tục giành chức vô địch Bundesliga đầu tiên trong màu áo Munich, một cột mốc hết sức quan trọng giúp cho đội bóng xứ Bavaria thống trị nền bóng đá Đức sau này.

Mặc dù vậy, trong suốt hơn một thập kỷ chơi bóng đỉnh cao cùng Hùm xám, khoảng khắc ám ảnh nhất đối với Oliver Kahn có lẽ chính là thất bại cay đắng 1-2 trước Man United ở trận chung kết Champions League mùa 1998/99.

Chỉ trong vòng vỏn vẹn 3 phút “điên rồ”, khi mà trận đấu thậm chí đã bước sang những phút bù giờ, lần lượt Teddy Sheringham và Ole Solskjaer đã kịp mang về chiến thắng cho M.U. Với những người Đức, đó là một trận thua… không tưởng. Còn về phần Kahn, câu chuyện buồn tại Nou Camp chắc chắn sẽ đi theo anh cho đến suốt cuộc đời.

Dẫu vậy, ngôi sao sinh năm 1969 chưa bao giờ là một người chấp nhận đầu hàng số phận. Bằng ý chí nghị lực của bản thân, Oliver Kahn dẫn dắt Bayern lọt vào trận chung kết Champions League hai mùa giải sau đó (2001), nơi anh tỏa sáng rực rỡ với 3 tình huống cản phá thành công trong loạt sút luân lưu, qua đó giúp Hùm xám đánh bại Valencia để bước lên ngôi vô địch.

Báo giới châu Âu đặt cho Kahn biệt danh là “Der Titan” (nghĩa là Người khổng lồ), nhưng người hâm mộ thì lại thích cách điệu cái tên của thủ môn người Đức thành “Vol-kahn-o” (nghĩa là núi lửa) bởi mỗi khi bước ra sân, Kahn vẫn luôn thể hiện một tinh thần chiến đấu mãnh liệt bằng việc thường xuyên hò hét hay thậm chí là quát tháo các đồng đội xung quanh mình.

Tài năng của Kahn không phải là yếu tố duy nhất làm nên bóng dáng của một huyền thoại mà phải kể thêm đến tính cách của con người đặc biệt này. Ở Đức, người ta gọi Kahn là The Titan ở châu Á người ta gọi ông là King Kahn, còn những kẻ “cực đoan” Tây Ban Nha gọi ông bằng cái tên đầy xúc phạm Son of a B*tch. Nhiều kẻ quá khích người Đức đã nhiều lần ném chuối và gậy đánh golf vào Kahn khi ông đang thi đấu nhưng Oliver Kahn chưa bao giờ bỏ cuộc. The Titan được biết đến như một “gã đồ tể” với sự dữ dằn trên gương mặt lẫn hành động, nhưng Kahn gọi đó là “sự giận dữ tích cực” bởi nó làm cho mọi người cảm cảm nhận được sự hiện diện của mình.

Thủ thành có biệt danh “Der Titan” là một phần không thể thiếu của ĐT Đức lọt vào đến chung kết World Cup 2002, Oliver Kahn cũng chính là thủ môn duy nhất từ trước đến nay vinh dự giành được danh hiệu Quả bóng vàng World Cup năm ấy. Dù Kahn trở thành thủ môn đầu tiên trong lịch sử giành được danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất World Cup. Tuy nhiên, vị trí này trở thành trở ngại lớn nhất ngăn Kahn “bắt dính” Quả bóng vàng FIFA.

Những năm tháng cống hiến không ngừng nghỉ trong màu áo Bayern Munich đã mang về cho Oliver Kahn tổng cộng 8 chức vô địch Bundesliga, 6 danh hiệu Cúp Quốc gia Đức, 1 Champions League và 1 UEFA Cup.

Đó là chưa kể đến những thành tích cá nhân nổi bật khác như Thủ môn xuất sắc nhất Thế giới (1999, 2001, 2002), Thủ môn xuất sắc nhất châu Âu (1999, 2000, 2001, 2002), Thủ môn xuất sắc nhất Bundesliga (7 lần), hai mùa giải liên tiếp lọt vào đội hình tiêu biểu của năm do FIFA bầu chọn (1999/2000, 2000/01), Cầu thủ xuất sắc nhất nước Đức (2000, 2001), đứng thứ ba trong cuộc đua giành Quả bóng Vàng (2001, 2002)… Để rồi, đến khi Kahn bất ngờ tuyên bố giải nghệ vào giữa năm 2008, sau khi chính thức hoàn thành hợp đồng với Bayern, cả thế giới đều cảm thấy vô cùng hụt hẫng và thực sự nuối tiếc cho một huyền thoại của bóng đá đương thời.

Kết thúc một sự nghiệp huy hoàng của cầu thủ, Kahn trầm lắng hết rất nhiều sau khi giải nghệ. Ông bắt đầu tập trung những bước đầu tiên cho sự nghiệp mới khi đi học bằng Kinh tế và Quản trị. Vào tháng 8/2019, khi ông đã bước qua tuổi 50, Kahn đã xác nhận gia nhập ban lãnh đạo Bayern trong năm 2020. Sau đó, cựu thủ môn này sẽ giữ vai trò Chủ tịch của CLB theo nhiệm kỳ năm năm, từ 2022. Quyết định này được đưa ra hôm 30/8, sau cuộc bỏ phiếu kín của ban lãnh đạo Bayern.

Kahn sẽ ngồi vào ghế lãnh đạo tối cao của CLB sau khi CEO hiện tại Karl-Heinz Rummenigge hết nhiệm kỳ vào ngày 31/12/2021.

Bài viết cùng chuyên mục